Khương Tình đứng dựa vào cửa phòng ngủ, áo sơ mi hơi hé mở, bả vai lộ ra gần hết, cả người toát lên một vẻ quyến rũ chết người.
Hạ Nhi nhìn về phía Khương Tình, cô lại nở một nụ cười mê hồn, ngữ điệu mang theo sự lạnh lẽo lại đùa cợt:
"Tha thứ? Khương tiểu thư. Cô làm gì có lỗi mà bảo tôi phải tha thứ cho cô?"
Khương Tình trầm mặc, cúi đầu xuống.
Hạ Nhi bật cười.
Nữ nhân này luôn miệng nói sẽ bảo vệ cô, yêu thương cô cả đời lại không nể tình tổn thương cô, những hành xử kiên quyết trước đây giống như một nhát dao đâm thẳng vào trái tim cô vậy.
Tha thứ ư?
Cô đã triệt để thất vọng rồi, việc tha thứ hay giận dỗi đã không còn quan trọng nữa.
Khương Tình đột ngột ngẩng đầu lên, không chút do dự cởi áo.
Hạ Nhi bị hành động đó của Khương Tình làm cho cứng đơ người.
"Cô lại muốn làm gì?"
Chiếc áo sơ mi bị ném xuống đất, bại lộ trước mặt cô một thân hình nữ nhân quyến rũ mị hoặc điên đảo chúng sinh, làn da trắng nõn trơn bóng như bạch ngọc, xương quai xanh hoàn mỹ tinh tế, đặc biệt chết người chính là vùng cơ bụng săn chắc mê mẩn người khác kia, gợi cảm và khiêu gợi đến cực điểm.
Cho dù thân thể này đối với cô đã quá mức quen thuộc, nhưng nhìn một lần lại một lần vẫn khiến trái tim cô đập thình thịch, vành tai cũng có cảm giác nóng lên.
Khương Tình chậm rãi bước tới, giơ tay lên, hướng về phía mặt cô.
Ý cười trong đáy mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ha-tieu-thu-hom-nay-co-nam-tren-khong/484810/chuong-189.html