Hạ Nhi đẩy cửa bước vào, chợt nghe mùi thơm thoang thoảng, bất giác cong nhẹ khoé môi, cô chậm rãi bước vào phòng bếp.
Trước lò nướng, nữ nhân an tĩnh ưu nhã, một thân trắng thuần sạch sẽ, tay áo xắn đều ngay ngắn, khí chất nhẹ nhàng ngăn nắp, tóc đen dài buộc cao, vài sợi rơi rớt xuống bả vai, trên người nhàn nhạt mùi hương như lan như sương, còn có vẻ trầm ổn và mạnh mẽ, đường nét xương quai xanh như ẩn như hiện bên dưới chiếc áo sơ mi trắng, thoạt nhìn không khoa trương nhưng lại có thể dễ dàng khiến tim người ta đập nhanh hơn.
Hạ Nhi lập tức chạy ùa tới, hai tay đưa ra từ phía sau ôm chặt lấy hông nữ nhân đang bận rộn bếp núc.
"Em tới rồi sao?" Giọng nói ôn nhuận dịu dàng như nước.
Hạ Nhi nghe mà trong lòng rộn ràng, giọng cô bỗng trở nên nhỏ nhẹ mà nhu tình, tràn ngập ý mê hoặc.
"Có chị ở bên thật tốt."
Khương Tình cười khẽ, cúi đầu nhìn xuống bàn tay Hạ Nhi đang ôm chặt lấy hông mình, giọng nói nghiêm túc:
"Vậy thì đừng rời khỏi tôi."
Hạ Nhi hơi cứng đơ người, như nhớ ra chuyện gì đó, có chút không biết phải mở miệng như thế nào, vẻ mặt cô tỏ rõ nhân sinh không còn gì luyến tiếc, cô hít sâu một hơi, run giọng cắn răng:
"Cái này, em có chuyện muốn nói với chị."
Khương Tình hạ tầm mắt nhìn bàn tay đang siết chặt eo mình, thong thả ung dung mà nhấc cánh tay, dùng bàn tay thon dài cuốn lên cổ tay áo sơ mi, lộ ra một đoạn cổ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ha-tieu-thu-hom-nay-co-nam-tren-khong/484790/chuong-169.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.