Hai ngày sau.
Bối gia quật khởi.
Thông tin lan tràn khắp mặt báo, trên mạng không ngừng hiện lên hình ảnh Bối gia quay trở lại, dùng một cách thức vô cùng mạnh mẽ trở về thời huy hoàng vốn có.
Hạ Nhi nghe tin, có chút trầm mặc.
Hàn Tịch bước vào phòng làm việc của Hạ Nhi, khuôn mặt lạnh lẽo không có cảm xúc tiến tới đặt một sấp tư liệu lên bàn, thấp giọng:
"Trầm tổng! Bối gia giải quyết toàn bộ hợp đồng đã huỷ với chúng ta, mọi thứ đều vô cùng gọn gàng, không hề có chút sai sót nào."
Hạ Nhi hạ tầm mắt, nhìn sấp giấy tờ dày cộm, chậm rãi đưa tay ra cầm lấy, lật từng trang rồi nhẹ giọng hỏi:
"Ai giúp?"
Hàn Tịch ôn nhu trầm tĩnh cung kính cúi đầu đáp:
"Vẫn đang tra, mọi thứ đều quá gọn gàng sạch sẽ, nếu không phải sau lưng có người chỉ điểm và nguồn lực tài nguyên khủng bố. Không cách nào trong thời gian ngắn như vậy lại phục hồi nguyên trạng."
Hạ Nhi nhìn sơ qua giấy tờ, đột nhiên bật cười thành tiếng, không che giấu ý khen ngợi, mờ mịt thấp giọng nói:
"Dung Lạc giỏi thật đấy."
Hàn Tịch cúi đầu, nghiêm trang chững chạc hạ tầm mắt nhìn tay mình, không nói gì.
Bên ngoài liền có tiếng gõ cửa gấp gáp, Hàn Tịch nâng nhẹ mí mắt, ưu nhã đi tới mở ra.
Vị thư ký cả người hốt hoảng bước vào, giọng gấp gáp:
"Trầm tổng! Dưới đại sảnh có một đám người không rõ lai lịch. Họ đập phá làm loạn hết công ty rồi ạ."
Hàn Tịch nhíu mày, trầm giọng gầm lên:
"Bảo an chết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ha-tieu-thu-hom-nay-co-nam-tren-khong/484787/chuong-166.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.