Hạ Nhi nhìn hai nữ nhân ríu rít như hai con chim kia mà vô cùng chướng mắt, Lương Hạ yêu phải một nữ nhân như Khương Ngọc chính là không sợ mình bị đau đầu đến chết, không giống nữ nhân nhà cô an tĩnh biết mấy, vô cùng dịu dàng lại thanh nhã như nước mùa xuân.
Trong đầu Hạ Nhi không ngừng tân bốc nữ nhân nhà mình, càng nghĩ lại càng cảm thấy bản thân chính là tu mấy kiếp mới vớ được một món hời lớn như Khương Tình.
Khương Tình biếng nhác dựa lưng vào ghế, liếc mắt nhìn Hạ Nhi đang suy tư, dịu dàng mở miệng hỏi:
"Em đang nghĩ gì vậy?"
"Nghĩ rằng chị là tuyệt nhất! Rất rất tuyệt!" Hạ Nhi bật thốt không chút nghĩ ngợi.
Khương Tình yên lặng một lúc lâu, sau đó một tiếng cười vui vẻ khẽ vang lên.
Bị tiếng cười trêu chọc bên cạnh truyền đến làm cho gương mặt Hạ Nhi đỏ bừng, cô hơi bực bội trong lòng.
Không biết tại sao miệng của mình không kiềm chế được, cứ thế mà thổ lộ thẳng suy nghĩ như thế.
Hạ Nhi cắn nhẹ môi, phải bình tĩnh một lúc lâu mới dần loại bỏ đi được cảm giác thẹn thùng.
Tiếng cười ngưng bặt, bàn tay trắng nõn đưa ra nắm lấy cằm thon tinh xảo của Hạ Nhi kéo tới gần mình, Khương Tình cong nhẹ khoé môi, nhìn thẳng vào đôi mắt hổ phách của Hạ Nhi.
Hạ Nhi chớp chớp mi mắt, khuôn mặt dần dần lại có xu hướng đỏ bừng trở lại.
Khương Tình quá đẹp, là kiểu xinh đẹp khiến người ta nhìn mà kinh tâm động phách, lông mi dài rất dày, chớp động
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ha-tieu-thu-hom-nay-co-nam-tren-khong/484784/chuong-163.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.