Hạ Nhi liếc nhìn ánh mắt Khương Tình chăm chú nhìn vào môi mình, thấp giọng bật cười.
"Khụ... khụ..."
Tiếng ho vì sặc nước của Giai Mộng Kỳ vang lên.
Ngay lập tức Hạ Nhi xoay người lại, nhìn Giai Mộng Kỳ đã chậm chạp bơi lên bờ.
Bối Vy liếc mắt nhìn cô, không mở miệng nói chuyện, giống như bị hành động lúc nãy của cô doạ cho sợ hãi.
Bối Lạc lại không bình tĩnh được như vậy, cô ta chờ đợi ba năm qua, chỉ muốn một ngày Khương Tình quay đầu nhìn thấy cô ta. Cứ tưởng một Giai Mộng Kỳ không đáng để cô ta hạ mình đối phó, nhưng không ngờ.... sau ba năm mất tích... Hạ Nhi lại trở về.
Một Giai Mộng Kỳ chẳng qua chỉ là thứ không lên được mặt bàn, nhưng nếu là Hạ Nhi....
Bối Lạc cắn chặt môi dưới, siết hai nắm tay đi đến trước mặt Hạ Nhi, thần sắc ngạo nghễ tự nhiên toát ra, dung mạo như hoa, nhếch môi cười âm trầm:
"Tôi biết cô bị Dung Lạc bắt đi, cô mất tích lâu như vậy, thời gian qua cô đã đi đâu?"
Hạ Nhi nhíu mày nhìn Bối Lạc, cười càn rỡ hỏi lại:
"Bối Lạc tiểu thư, cô lấy tư cách gì hỏi tôi câu đó? Nếu lấy tư cách là bạn thân của Khương Tình. Tôi nghĩ —— tôi không cần phải trả lời cô đâu nhỉ?"
Bối Lạc nhếch nhẹ khoé môi, âm hiểm mở miệng gay gắt nói:
"Cô không muốn trả lời, cô đang giấu giếm chuyện gì à? Hay là... ba năm qua cô chính là ở bên cạnh nữ nhân tên Dung Lạc ấy. Cô biến mất ba năm để Khương Tình phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ha-tieu-thu-hom-nay-co-nam-tren-khong/484771/chuong-150.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.