Tiếng cười ôn nhuận vang lên trong phòng, cực kỳ thanh nhuận vui vẻ.
"Em biết nắm bắt cơ hội nhỉ?"
Hạ Nhi vứt chăn sang một bên, cơ thể nữ nhân lung linh tuyệt đẹp chậm rãi chồm tới đè ngã Khương Tình xuống giường.
"Là chị tự 'đưa mình' lên tới cửa, em chỉ thuận thế mà 'làm' thôi."
Dứt lời liền cười đến yêu dị mị hoặc, thấp giọng bổ sung:
"Ngoan nào! Đừng phản kháng, chị biết hiện giờ sức của chị không chống lại nổi em mà."
Khương Tình lông mi dài chớp một cái, sắc mặt vô tội xen lẫn chút ý cười:
"Tôi có thể lột sạch em ra rồi đem vào đây. Hạ Nhi! Em nói xem —— nổi không?"
Hạ Nhi hừ lạnh, hai tay chống lên giường vây chặt Khương Tình dưới thân, mái tóc nâu dài giống như thác nước bao phủ khắp toàn thân hai người, rũ lác đác xuống giường trắng mềm mại.
"Hạ Nhi! Em muốn 'đè' tôi sao?"
Khương Tình mở miệng lần nữa, giọng nói ôn nhuận trước sau như một, nghe không ra bất kỳ ý tứ hàm xúc gì.
Hạ Nhi mở to hai mắt, bởi vì khoảng cách gần cô có thể nhìn rõ sắc mặt trong suốt trắng nõn của Khương Tình cùng với tia máu rất nhỏ trong mắt.
Thời gian qua rốt cuộc là nữ nhân này đã giày vò chính mình như thế nào chứ?
Hạ Nhi hít sâu một hơi, kiên quyết mở miệng:
"Đúng vậy! Giờ chị chỉ có hai lựa chọn, một —— hai chúng ta dừng lại, hai —— em 'làm' chị. Chọn đi!"
Khương Tình bật cười, tiếng cười ôn nhuận trong trẻo như tiếng chuông bạc, giọng nói ẩn chứa một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ha-tieu-thu-hom-nay-co-nam-tren-khong/484766/chuong-144.html