Khương Tình dời tầm mắt, liếc nhìn Lam Thất đang cúi đầu đứng ngay góc cửa.
Ánh mắt nâu sẫm nhìn về phía Giai Mộng Kỳ sắc mặt trắng bệch đang ngã ngồi trên sàn nhà, nhìn nữ nhân mảnh mai yếu ớt, điềm đạm đáng yêu.
Thế nhưng Khương Tình không hề có một chút thương hại hay hạ thủ lưu tình, lạnh giọng:
"Ném cô ta ra ngoài!"
"Vâng!"
Lam Thất từ ngoài cửa ngay lập tức đi tới, xách Giai Mộng Kỳ đang hoảng sợ kinh hãi lôi xềnh xệch đi.
Chỉ nghe bên ngoài vang lên một tiếng 'bịch', giống như có một vật nặng bị va đập, sau đó cửa liền đóng sầm một cái.
Hạ Nhi không tự chủ nuốt nước miếng.
Cái thao tác như đi vứt rác này là Lam Thất học được từ ai a.
Dù gì Giai Mộng Kỳ cũng là một đại mỹ nhân, còn là ảnh hậu, minh tinh sáng giá nhất giới giải trí hiện giờ đấy.
Để fan của nữ thần này biết các người đối xử với thần tượng bọn họ như vậy, một ngụm nước bọt cũng đủ dìm chết cả đám luôn.
"Giờ thì —— tôi thực hiện nghĩa vụ của mình được chưa?"
Cánh môi Khương Tình để sát vào môi Hạ Nhi, giọng nói ám ách mờ mịt.
"Nghĩa... nghĩa vụ gì?" Hạ Nhi lí nhí mở miệng.
"Làm em sướng."
Ngay lập tức khuôn mặt Hạ Nhi trở nên đỏ ửng.
Vẻ mặt Khương Tình lại vô cùng đương nhiên, giống như chưa từng buông tha chuyện này.
Hạ Nhi thẹn đến phát giận, gầm lên:
"Mẹ Kiếp! Khương Tình! Chị là muốn thành các xác khô thật sự có phải không?"
Khương Tình vô cùng thờ ơ mở miệng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ha-tieu-thu-hom-nay-co-nam-tren-khong/484764/chuong-142.html