An Tranh yên lặng nhìn Hạ Nhi chạy như bay ra khỏi cửa, cúi đầu trầm mặc.
"Cao thượng nhỉ? An tiểu thư?"
An Tranh ngước mắt lên nhìn Hàn Tịch, khoé môi tinh xảo cong lên, lạnh giọng:
"Tôi không muốn lợi dụng lúc cô ấy đau khổ mà chen vào thôi, coi như tôi vì cô ấy mà lại thêm một lần nhượng bộ. Về nữ nhân kia, có thể giữ lại Hạ Nhi hay không thì đó là bản lĩnh của cô ta."
Hàn Tịch khoanh tay lại, đôi mắt nâu nhạt thoáng hiện lên sự lạnh lẽo:
"Tôi xem thường tình cảm cô dành cho cô ấy rồi. An Tranh tiểu thư thật tri kỷ làm sao. Không uổng phí sự quan tâm đặc biệt của Hạ Nhi dành cho cô."
Hàn Tịch dứt lời lại chậm rãi bước đến gần An Tranh, môi mỏng hơi nhếch, cười đến ôn hoà lại quỷ dị:
"Thế nhưng cô dám chắc mình không có tư tâm? Một mảng thâm tình như vậy, cố ý để cô ấy biết mình không còn tình cảm cố chấp điên cuồng kia, để cô ấy buông bỏ phòng bị với cô, dễ dàng chiếm lấy một phần trong trái tim cô ấy. An Tranh! Cô cũng giỏi giở thủ đoạn lắm."
An Tranh thấp giọng cười một tiếng, nhìn thẳng vào mắt Hàn Tịch, cười như không cười buông lời chế nhạo:
"Hàn quản gia nắm bắt tâm tư người khác thật chuẩn xác, vậy còn tâm của cô? Hàn quản gia, cô dám chắc mình đối với Hạ Nhi chính là không có chút tâm tư gì hay không? Cô ở bên cô ấy, chăm sóc cô ấy mà không đòi hỏi gì hay sao? Nhìn thấy cô ấy vì người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ha-tieu-thu-hom-nay-co-nam-tren-khong/484762/chuong-140.html