Hạ Nhi được Vương Luân dẫn về căn phòng trước đây cô từng ở, là căn phòng bên cạnh phòng Dung Lạc.
Ánh sáng lâu ngày không gặp, từ hành lang phía sau cô chiếu xuống.
Hạ Nhi bỗng nhiên hoảng hốt.
Vương Luân đứng cạnh cửa cuối cùng cũng lấy lại tinh thần, cẩn thận lên tiếng:
"Hạ tiểu thư! Tôi xin phép."
Dứt lời liền xoay người rời đi.
Hạ Nhi bước vào phòng, bước tới chiếc giường trắng muốt ngồi xuống, nghĩ ngợi tìm cách trốn khỏi đây.
Cô ngồi ngẩn người rất lâu, bỗng sát vách vang lên tiếng nhỏ vụn rên rỉ của nữ nhân. Còn là thanh âm gợi tình kích thích đến cực điểm.
"Ở đâu có siêu cường cách âm chứ? Lừa người chết đi được." Hạ Nhi nhỏ giọng lầu bầu.
Bên tai vẫn vang vọng tiếng nữ nhân yêu kiều, tiếng vận động kịch liệt như vậy, không chút tiết chế.
Hạ Nhi phẫn nộ đứng phắt dậy, vươn tay ôm lấy chăn gối, bước nhanh ra cửa.
Cô phải đổi chỗ ngủ, nơi này chọc cho cô ghê tởm không nhẹ.
Hạ Nhi vừa mở cửa phòng bước ra ngoài, ánh mắt liếc nhẹ về phía hành lang, cô nhìn thấy Dương Mẫn Hi.
Thân hình nhỏ gầy đứng trước cửa phòng Dung Lạc, khuôn mặt đỏ bừng hiện lên bực dọc, giống như kiềm nén cái gì đó.
Hạ Nhi bật cười ôm gối bước tới, trong phòng Dung Lạc tiếng thở gấp đứt quãng ái muội vang lên càng rõ ràng hơn.
"Dương tiểu thư! Muốn tham gia với bọn họ sao?"
Hạ Nhi cười chế nhạo.
Dương Mẫn Hi ngay lập tức xoay mạnh đầu qua, trừng mắt nhìn Hạ Nhi, nhếch môi cười khinh miệt:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ha-tieu-thu-hom-nay-co-nam-tren-khong/484744/chuong-123.html