Hạ Nhi nằm ngủ một giấc ngắn liền bị Lương Hạ đập cho tỉnh dậy.
"Lương Hạ! Cậu muốn chết sao?" Hạ Nhi ngẩng đầu lên, không nhịn được lớn tiếng.
Chỉ thấy một khoảng không trầm lặng vô cùng bất thường.
Hạ Nhi có chút khó hiểu quay đầu ra phía sau nhìn Lương Hạ.
"Hạ Nhi! Ở phía trước." Lương Hạ trầm giọng nói.
Cô nàng nào đó hơi bất mãn, trầm mặc chốc lát, rốt cuộc không nhịn được hỏi:
"Cậu sủa cái gì thế?"
Lương Hạ đánh mắt ra hiệu ở phía sau.
Hạ Nhi chau mày, xoay đầu nhìn theo hướng Lương Hạ đang ám chỉ.
Đống lớn hộp nhỏ to khác nhau được mười vệ sĩ áo đen đứng thành hàng cầm trên tay.
Khuôn mặt cả mười nam nhân đều nghiêm trang lãnh liệt, sự tàn khốc cùng lệ khí trong đôi mắt dù áp chế vẫn hiện rõ mồn một.
Tràng cảnh có chút... hung tàn ác liệt.
Lam Thất cùng năm vệ sĩ đứng trước mặt cô, vô cùng cảnh giác nhìn bọn họ, không khí giương cung bạt kiếm, doạ người ta rét lạnh sợ hãi.
"Bọn họ là?" Hai bên thái dương âm ỷ đau, Hạ Nhi mờ mịt nói ra ba chữ.
Lam Thất không trả lời, ánh mắt đầy sát khí.
Vương Luân đột nhiên xuất hiện từ ngoài cửa bước vào, tư thái và cốt cánh của một quản gia chuyên nghiệp không chê vào đâu được, cúi người cung kính hướng Hạ Nhi nghiêm giọng nói:
"Hạ tiểu thư! Tôi được Dung gia chủ giao nhiệm vụ đưa tới những thứ này cho cô."
Trong ánh mắt khiếp sợ và hãi hùng từ đám người chen lấn nghẹt ngoài cửa, đồng loạt hơn mười vệ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ha-tieu-thu-hom-nay-co-nam-tren-khong/484739/chuong-118-2.html