Hạ Nhi thức dậy thì trời đã tối. Cô vén chăn bước xuống giường, ngay lập tức liền xụi lơ không thể đứng vững, Khương Tình đúng lúc bước vào liền nhìn thấy, hốt hoảng lao tới ôm lấy cô.
Hạ Nhi trừng mắt nhìn Khương Tình hậm hực nói:
"Xem việc tốt chị làm đi này."
Khương Tình cúi thấp đầu cười khẽ, ôn nhuận như gió xuân thổi tới, thanh âm đặc biệt vui vẻ không nói nên lời.
"Còn cười. Em sẽ bị chị làm cho bại liệt mất thôi."
"Em nếu thật sự không đi nổi, tôi chăm sóc em cả đời là được rồi." Khương Tình thấp giọng, tay vươn ra bế bổng Hạ Nhi lên.
Cô nàng nào đó nghe thấy liền có chút tức giận, trợn trắng mắt gầm gừ:
"Chị mong là ngày nào em cũng đi không nổi chứ gì? Đại biến thái!!"
"Em hiểu tôi đấy! Bảo Bối." Giọng Khương Tình trầm trầm lại tràn đầy ý cười cưng chiều.
Cửa phòng bật mở, Khương Tình ôm Hạ Nhi tới sofa phòng khách nhẹ nhàng đặt cô xuống, sau đó xoay người tao nhã chậm rãi đi vào phòng bếp.
Hạ Nhi ngẩng đầu liền trông thấy nữ nhân phong tao phóng đãng ngồi ở ghế sofa đối diện đang gục đầu lên vai Lương Hạ, mà cô nhóc tiểu lolita nào đó còn hết lòng hưởng thụ đưa tay vuốt vuốt đuôi tóc đỏ rực của nữ nhân kia.
Hạ Nhi hừ lạnh cười nhạo nói:
"Ồ! Xem bộ phim tình cảm dài tập sướt mướt kìa. Chướng mắt biết bao."
Lương Hạ nghe thấy liền cười khanh khách, vươn tay chỉ vào dấu hôn ngân đỏ rực trên cổ Hạ Nhi, cười ý vị trêu chọc:
"Cổ cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ha-tieu-thu-hom-nay-co-nam-tren-khong/484733/chuong-113.html