Hạ Nhi vừa cùng Khương Tình bước xuống sảnh, liền bị một cái bóng nhanh như gió lao tới ôm chầm lấy. Hạ Nhi nhìn cô nàng nhỏ nhắn thanh thuần đáng yêu trước mặt, cười dịu dàng nói:
"Coi kìa! Cậu khóc đấy à?" Hạ Nhi vươn tay vỗ vỗ bờ vai nhỏ gầy của Lương Hạ, chỉ nghe tiếng Lương Hạ từng trận thút thít nức nở, khóc đến thương tâm.
"Cậu... hức... nữ nhân đáng ghét này... cậu có biết năm ngày qua tớ lo cho cậu... hức... đến mất ăn mất ngủ không hả?" Lương Hạ khóc đầy ấm ức.
"Ôi rồi! Tớ xin lỗi vì để cậu lo lắng. Cậu xem, nước mắt nước mũi dính hết lên người tớ." Hạ Nhi cười khẽ trêu chọc.
Lương Hạ bĩu môi, hậm hực nỉ non nói:
"Cho cậu bị bẩn chết luôn." Nói xong liền rời khỏi Hạ Nhi.
Khương Tình đứng bên cạnh liền trong túi lấy ra một mảnh khăn tay đưa cho Lương Hạ. Cô nàng rụt rè nhận lấy rồi thấp giọng cảm ơn.
"Mau tới bàn ăn đi." Giọng ông Hạ ôn hoà nói.
Một bàn sáu người ngồi lại với nhau, trước mặt là những món ăn thịnh soạn đẹp mắt trông vô cùng ngon lành tinh xảo.
Hạ Minh Phát nhìn cô cháu gái của mình liền nhỏ giọng tò mò hỏi:
"Con làm cách nào mà bình yên trốn ra khỏi Dung gia thế?"
Hạ Nhi một tay chống má, một tay đùa nghịch con dao trước mặt thấp giọng nói:
"Thì cứ thế mà trốn ra thôi. Con vừa thoát khỏi tên biến thái đó, cậu không hỏi thăm con có bị thương không mà đã quan tâm đến chuyện khác."
Hạ Minh Phát liền bĩu môi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ha-tieu-thu-hom-nay-co-nam-tren-khong/484714/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.