Cũng khoảng hai tuần kể từ ngày chạm mặt Khương Tình ở căn tin.
Hạ Nhi luôn cảm thấy ánh mắt cô nàng hội trưởng hội học sinh đó lâu lâu lại nhìn đến mình, đôi lúc khiến Hạ Nhi rùng cả mình vì sợ hãi.
Nhưng mỗi khi Khương Tình nhìn cô cười, cô luôn tự trấn an rằng người ta là hội trưởng giương mẫu, ôn hoà lễ độ chào hỏi thì cô phải có phép lịch sự mà chào hỏi lại, nhưng lần nào đối diện cặp mắt băng lãnh đó lại luôn không tự chủ được mà cúi đầu né tránh.
Cho tới một ngày, ngày mà mọi thứ như mờ đi vì cơn mưa phùn ướt át, cả sân trường xôn xao vì có một cuộc tỏ tình vào ngày trời mưa thất thường như thế.
Ồ! Đúng rồi. Là tỏ tình dưới mưa.
Đúng là vô cùng bất hạnh mà.
Con nhóc đáng thương nào đó trong đầu đang không ngừa rủa thầm. Có cả vạn nơi lý tưởng để tỏ tình, tại sao gặp con nhóc số khổ là cô thì lại phải là dưới mưa như chịu tội thế nhỉ?
Hạ Nhi đứng đó, quần áo loang lổ vài vệt nước mưa.
Trước mặt cô là Cao Vỹ Quang. Chàng trai có ngoại hình hút mắt nữ sinh nhất lớp cô. Không! Là cả khối.
Nhưng đối với cô tên khốn này là một tên chó điên phiền phức.
Hắn cầm một đóa hoa hồng màu trắng và một gói quà trên tay.
Cô chưa bao giờ cảm thấy ghét hoa như lúc này, nhìn vô cùng chướng mắt.
Cao Vỹ Quang bước về hướng Hạ Nhi và cười tươi như một bạch mã hoàng tử, giương mặt điển trai với sống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ha-tieu-thu-hom-nay-co-nam-tren-khong/484624/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.