Chuyện này chưa giải quyết xong chuyện khác lại đến, Hạ Hàn Xuyên bực bội mà ngắc lời mẹ, "Mẹ gọi điện thoại tới, còn có việc gì khác không?"
Sau một lúc lâu, Triệu Du mới mở lời: "Thanh Nhiên rốt cuộc bởi vì con mới bị thương, nó và con tuổi tác không cách biết nhau lắm, các phương diện khác đều hợp. Ông con nói, muốn cùng Thanh Nhiên đính hôn."
"Chuyện này chính con sẽ tự xử lý, mẹ và ông không cần nhọc lòng." Hạ Hàn Xuyên nói xong, mặt âm trầm trực tiếp tắt điện thoại.
*Trở về hiện tại
Hướng Vãn cũng thấy được Chu Miểu gửi tin tức, khóe miệng cô hiện ra độ cung châm chọc, đem điện thoại ném sang một bên, không chú ý đến một số điện thoại được Mộng Lan thêm WeChat.
Mộng Sở Hội mấy ngàn nhân viên, có đi cũng có đến, người mỗi ngày người ra ra vào vào, người mới vào nhóm cũng chẳng có gì lạ. Hướng Vãn vén bức màn, cởi áo sơmi cùng váy liền áo, thay quần áo của mình.
Chu Miểu vẫn luôn nhìn cô, tự nhiên cũng thấy được trên người cô đầy dấu hôn, "Hướng Vãn, cô... Trên người của cô... Vậy cô rốt cuộc có thành công không?"
"Cô là đang hỏi câu dẫn hắn thành công hay không , vẫn là rời đi hội sở thành không thành công?" Hướng Vãn đi đến bên cửa sổ, kéo ra bức màn, ánh mặt trời chiếu vào kia một khắc, trên người ấm dào dạt, nhưng đáy lòng như cũ lạnh lẽo một mảnh.
Chu Miểu thấy cô sắc mặt không tốt, trong lòng biết không nên hỏi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ha-tien-sinh-yeu-anh-em-sai-roi/2785591/chuong-112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.