Lời nói trước sau của bọn họ rất mâu thuẫn, hiển nhiên đang nói dối. Nhưng Hạ Hàn Xuyên cau mày, lo lắng Hướng Vãn thật sự uống say ở phòng đối diện, nên vẫn đến bên cửa sổ, kéo bức màn.
Ánh mắt nhìn vào cửa sổ phòng sáng lên nhờ ánh đèn bên phía đối diện, mà trước cửa sổ, Hướng Vãn ăn mặc hở hang, vạt váy khó khăn lắm mới che khuất được mông, đang nhón mũi chân ôm cổ Giang Thích Phong nói gì đó.
Cô đưa lưng về phía Hạ Hàn Xuyên, mà Giang Thích Phong cúi đầu nhìn cô, lực chú ý toàn bộ đặt ở trên người cô, hai người đều không có chú ý tới Hạ Hàn Xuyên đứng ở bên cửa sổ phòng đối diện.
Hạ Hàn Xuyên sắc mặt không đổi, tay dùng sức nắm chặt hộp quà làm đốt ngón tay trở nên trắng, đáy mắt đen nghìn nghịt.
Hắn không biết chính mình vì điều gì mà còn đứng ở chỗ này, có lẽ đáy lòng còn tồn một phần may mắn.
Nhưng mà, nhìn thấy Hướng Vãn cử chỉ lớn mật, rõ ràng đang cùng Giang Thích Phong nháy mắt tán tỉnh, tiếng hít thở ngày càng trở nên nặng nề, nhanh tay kéo bức màn, xoay người đi ra ngoài.
"Xin lỗi Hạ tổng, ngài hiện tại không thể đi, tiểu thư của chúng ta nói, chờ đến khi cô ấy về, ngài mới có thể rời đi." Người giúp việc lớn gan mà chắn trước mặt Hạ Hàn Xuyên.
Hạ Hàn Xuyên từ trên cao nhìn xuống, đáy mắt một mảnh mưa rền gió dữ, "Tránh ra!"
"Hạ tổng, đây là do tiểu thư phân phó,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ha-tien-sinh-yeu-anh-em-sai-roi/2785584/chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.