"Vậy ta nhiều chuyện rồi." Ông Giang khóe miệng mang theo độ cong, nhưng trong mắt không có nửa phần ý cười.
Hạ Hàn Xuyên uống rượu vang đỏ không lên tiếng.
"Khó để thấy con vì chuyện gì mà để bụng. Chuyện của Hướng Vãn chưa nói đến đi, mẹ của con và vợ ta có mâu thuẫn, nếu con vì lý do này mà hành xử như thể... thì không phải chuyện tốt lắm."
Hạ, Giang hai nhà là muốn liên hôn, Giang gia xem Hướng Vãn như kẻ thù, Hạ gia lại có thể ra mặt cho Hướng Vãn, ít nhất từ góc độ của người ngoài, việc làm của Hạ gia xác thật không tốt.
"Tai nạn hai năm trước, người ngoài cuộc không rõ ràng, chú không cần thiết phải giả vờ mơ hồ cái gì cũng không biết như thế. Có bị tính kế, bị hại cũng là con đây chịu, không phải Giang gia, các người không cần lấy thân phận người bị hại cứ hai ba ngày lại đến tìm con tìm sự đồng cảm." Hạ Hàn Xuyên hơi hơi nhíu mi, giơ lên ly rượu vang đỏ, một hơi uống cạn, khuôn mặt tuấn tú khó thấy được vài phần tức giận.
Giang tiên sinh nhíu mày, vẻ mặt hoang mang, còn kèm theo vài phần tức giận, "Cái gì mà giả vờ mơ hồ cái gì cũng không biết? Ý cậu là tai nạn hai năm trước là do Giang gia chúng tôi tự biên tự diễn?" Âm cuối khẽ nhếch.
"Chú Giang trong lòng đều biết rõ ràng." Mấy năm nay Giang gia đều lấy chuyện này, làm Hạ Hàn Xuyên cùng Giang Thanh Nhiên đính hôn, sự kiên nhẫn của anh đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ha-tien-sinh-yeu-anh-em-sai-roi/2785566/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.