Hướng Vãn nằm nghiêng ở trên giường, cuộn tròn thành một đoàn, đôi tay gắt gao ôm chính mình. Cô nhìn hộp quà bên cạnh gối, trong đầu chỉ có một ý tưởng duy nhất: Cô muốn thành công.
Khi Hạ Hàn Xuyên ngủ cô sẽ đến phòng, lợi dụng lúc hai người phát sinh quan hệ lưu lại chút hình ảnh chứng cứ, dùng ảnh chụp hoặc là video để gây áp lực khiến anh thả cô ra!
Còn nếu như thất bại, Hạ Hàn Xuyên nhất định sẽ tức giận rồi trả thù cô, anh luôn luôn tàn nhẫn và độc ác như thế, nói không chừng đến lúc đó sẽ giết chết cô.
Đôi với cô, chết cũng là một loại giải thoát...
Lạch cạch.
Tiếng mở cửa vang lên, Hướng Vãn nháy mắt ngồi dậy, tính cảnh giác mười phần mà nhìn về phía cửa. Thấy người đi đến là Triệu Du, lông tơ cô mới hạ xuống, "Dì."
"Ừm." Triệu Du tay phải dấu gì đó phía sau lưng, đi đến mép giường, mới lấy ra, "Ngày mai giúp con thu xếp tiệc sinh nhật sẽ rất bận, nên đem quà đến tặng cho con trước. Chúc Vãn Vãn tuổi mới vui vẻ, sau này vĩnh viễn hạnh phúc, bình an, khỏe mạnh."
"Cảm ơn dì." Hướng Vãn nói.
Món quà được đặt ngăn nắp trong chiệc hộp pha lê trong suốt, bên trong chính là một chiếc vương miện cực kì đẹp, cùng quý giá. Vương miện này là Triệu Du đã hứa sẽ tặng cô vào sinh nhật năm mười tám tuổi của cô, nói để đến lúc cô và Hạ Hàn Xuyên cưới nhau thì sẽ đội nó để bước vào lễ đường.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ha-tien-sinh-yeu-anh-em-sai-roi/2785540/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.