Hạ Hàn Xuyên ừ nhẹ một tiếng, ánh mắt đảo qua khuôn mặt tái nhợt không chút huyết sắc của Hướng Vãn, nhíu mày.
"Em mới ngủ thôi mà, có phải đói quá nên mới tỉnh giấc không?" Hướng Vũ hung hăng trừng mắt nhìn Hạ Hàn Xuyên một cái, mang theo hai cái cơm hộp đi đến trước mặt Hướng Vãn, "Đều là món em thích ăn, chỉ là có chút nguội, em ăn tạm một ít đi, anh đi nhờ người hâm nóng lại phần này."
Triệu Du cười cười, "Ai cũng đều nói A Vũ rất yêu thương em gái, quả thật không sai nha."
"Cảm ơn Hướng tiên sinh," mắt quét đến Hạ Hàn Xuyên, muốn gọi một tiếng anh nhưng lại ở đầu lưỡi hồi lâu, Hướng Vãncuối cùng vẫn là sửa, "Hiện tại tôi cũng không còn thích ăn những món này nữa."
Hướng Vũ bị câu nói "Hướng tiên sinh" làm cho bản thân phát ngốc, đem hai hộp thức ăn để lại xuống bàn, hỏi: "Không thích ăn những món này? Vậy nói cho anh biết hiện tại em thích ăn món gì, anh sẽ đi mua ngay. Nếu bọn họ không có giao thức ăn tân nơi, anh sẽ đến tận nơi mua về đây cho em ăn."
"Không cần, cảm ơn Hướng tiên sinh." Hướng Vãn ngẩng đầu, dùng ánh mắt như muốn nói với Hướng Vũ 'Xin anh, đừng nói thêm nữa'.
Đem hết hành động của hai anh em, còn có Hướng Vãn đối Hạ Hàn Xuyên kiêng kị thu hết vào đáy mắt, Triệu Du làm như không thể nghe thấy mà khẽ thở dài. Nếu là hai năm trước, Hướng Vũ sẽ nhịn xuống. Nhưng phẫn nộ cùng áy náy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ha-tien-sinh-yeu-anh-em-sai-roi/2785530/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.