Cánh môi của Hạ Hàn Xuyên cuối cùng ngừng lại cách môi Hướng Vãn không đến một cm, khoảng cách gần đến đến nỗi khi anh nói chuyện khi hơi nóng đều thu hết vào khuôn mặt cô, "Trên người của cô có mùi rượu, trong phòng có đàn ông?"
"Không có." Hướng Vãn chớp mắt nhanh hơn thường ngày rất nhiều, lòng bàn tay đổ ra một lớp mồ hôi, "Có người quen ở Mộng Sở Hội đến thăm, uống một chút rượu với tôi sau đó ngủ lại đây."
Hạ Hàn Xuyên nhìn chằm chằm cô trong chốc lát, đột nhiên cười, buông cô ra, cũng không biết có tin lời nói của cô hay không.
Sau một lúc lâu, "Có người ngủ ở bên trong, tôi sẽ không đi vào, cô mang một cái ghế ra đây."
Hướng Vãn ừ một tiếng, đi vào trong phòng, cửa mở ra cũng chỉ có một khoảng rất nhỏ, nhưng tới khi mang ghê ra ngoài, bất đắc dĩ cũng phải mở cửa ra lớn một chút. Đóng cửa lại, mắt cũng tự nhiên mà nhìn về phía Hạ Hàn Xuyên, từ phía bên kia, hẳn là anh cũng không nhìn thấy người nằm trên giường bệnh đâu... nhỉ? Đem tất cả động tác của Hướng Vãn thu vào mắt, Hạ Hàn Xuyên ý vị không rõ mà cong khóe môi.
Hướng Vãn đem ghế đưa đến sau lưng anh, liền lập tức lui về sau vài bước, kéo giãn khoảng cách giữa hai người, "Nếu Hạ tổng không có việc gì nữa, tôi đi vào trước."
Cùng anh ở chung, đối cô tới nói không khác gì ăn phải chất độc.
"Ngồi xuống." Hạ Hàn Xuyên nói.
Hướng Vãn cau mày,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ha-tien-sinh-yeu-anh-em-sai-roi/2785526/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.