“Trừng phạt cô không có ý nghĩa gì.” Anh quay lưng lại đứng trước bàn làm việc, bưng lên tách trà đưa đến miệng, đôi mắt xẹt qua tia hắc ám.
Đây là không muốn buông tha anh cô sao?
Cô nhíu mày đứng lên lại ép bản thân ngồi xuống, tận lực bình tĩnh nói “ Tôi không thông minh như Giang tiểu thư, Hạ tổng có thể nói rõ không?”
“ Đại sảnh Mộng hội sở bị đập vỡ, với mức lương của cô hiện nay, cả đời cũng không trả được..” Hướng Vĩ đập những bình hoa đó mười bình thì chín bình là đồ cổ.
“ Việc này ngài không cần bận tâm, anh tôi sẽ bồi thường tổn thất.” cô nói.
Anh đặt tách trà xuống, xoay người qua nhìn cô, hai tay chống lên bàn “ bồi thường cho tôi theo nguyên giá? Mượn một triệu thì trả lại một triệu, đối với tôi mà nói là lỗ vốn.”
“ Ngài cảm thấy bồi thường bao nhiêu là thích hợp, có thể nói anh tôi, anh ấy sẽ bồi thường theo nguyên giá.” Anh nhắc đến tiền chắc là có ý đồ, cô dừng lại mooth chút mới từ từ trả lời
“ Không cần tiền.” Anh nhìn xuống khuôn mặt xưng đỏ của cô, ánh mắt xẹt qua tia u ám, “ tập đoàn Hướng thị ở thành phố G mới khai phá mootjj khi đất, tôi rất hứng thú.”
Cô trầm mặt, bất luận trước đây hay bây giờ, chuyện công ty cô không nhúng vào.
“ không nỡ? vậy thì thôi?” anh hờ hững nói.
“ Không có không nỡ” sau khi nói xong cô mới ý thức được mình quá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ha-tien-sinh-yeu-anh-em-sai-roi/2785498/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.