“ Ghi chép gì, em nghe nhầm rồi! cái đó anh uống hơi nhiều, có chút đau đầu ngủ thêm một lát nữa, đừng có gọi cho anh!” Hướng Vũ cười ngượng, vội vàng nói vài câu, không cho Hướng Vãn có chút thời gian để hỏi liền cúp máy.
Cô gọi lại lần nữa thì không ai bắt máy.
Cô mím môi, xuống giường mang giầy áo bệnh nhân cũng không thay liền chạy ra ngoài.
Anh làm việc gì cũng manh động không suy nghĩ hậu quả không biết lúc nãy đa làm những chuyện gì!
“ Cô muốn ra ngoài?” Châu Diễm đứng dậy, chặn trước mặt cô “ Chị dâu của cô nói cô nghỉ ngơi cho khỏe.”
Cô nhíu mày “ tránh ra”
“ hồi trước chân của cô đã bị đánh phế, bây giờ còn bị bỏng, nếu như bị nhiễm trùng dẫn đến tế bào chết đi chân hoàn toàn bị phế thì phải làm sao?” Châu Diễm không hiểu y cũng không biết bản thân đang nói tầm bậy gì bây giờ cô chỉ muốn ngăn Hướng Vãn lại.
Hướng Vãn nhíu mày càng chặt “ Chân của tôi , tôi rõ tránh ra.”
Ngừng một lát, cô nói thêm “ Cô không muốn đắc tội chị dâu tôi, có thể nói với cô ấy là tôi liều chết đi ra ngoài, cô ấy không phải người không nó lí.”
Châu Diễn nhìn sắc mặt cô do dự một lát vẫn là nhường đường cho cô “ Đây là do cô tự nói đó.”
Hướng Vãn không để ý ùm một tiếng vòng qua cô chạy ra ngoài.
“ Hướng Vãn cô đợi tôi , tôi đi với cô!” Châu Diễm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ha-tien-sinh-yeu-anh-em-sai-roi/2785488/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.