Mai phụ thắt dây thừng từ sợi gai tươi do Thon bá và a Sao chặt đem về. Thật ra tay Mai nhỏ, không đủ sức quấn và siết dây chặt, nên cô chỉ dùng dao cạo đi lớp vỏ xanh của sợi gai. Bên trong là những “đường gân” rất chắc, nếu được phơi khô đi lại càng dẻo dai hơn.
Cô nhìn cây đao nhỏ, sắc bén trong tay. Bên kia a Sao cũng đang cầm một cây. Hai cây đao là vật tùy thân dắt bên hông của hai hộ vệ. Thật sự là dùng rất tốt. Mai thấy a Sao rất thích thì phải. Đoản đao này hay cây mác đều có lợi thế riêng, biết cách tận dụng sẽ phòng thân khi nguy cấp.
Chiếc bè dài cỡ mười thước, ngang bốn thước được Thon bá và cậu hai chống sào từ từ xuôi dòng nước tiến dần đến vùng nước xoáy. Phía dưới bốn người lớn đã sẵn sàng ứng cứu trên hai ghe nhỏ. Mấy đứa nhỏ, Trần gia và đồ đạc đã được hai ghe nhỏ chở đến chỗ ngụ tối nay rồi.
Sinh ca, Hùng huynh và Bình ca đang tranh thủ chút ánh sáng lợp mái lá của cái chòi tạm. Họ không có thời gian dựng cột mà nối các cành nhánh lại, đậy lớp lá dừa nước lên. Đêm nay chắc sẽ mưa. Mai và Trần gia đang xếp bập dừa thành đệm trên đất. Vết thương trên vai Trần gia hành ông ấy rất dữ, nhưng mà ông cũng không rên tiếng nào. Chỉ là một tay bị cố định nên chỉ làm việc linh tinh.
Lần đầu tiên qua vòng xoáy nước trên kia, Mai hơi sợ, nhưng hôm nay thì đỡ hơn rồi. Thon bá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ha-tien-cuoc-song-dien-vien/1313984/chuong-137.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.