“Đùng, đùng,”
Hai tiếng nổ liên tiếp xé tan không gian buổi sớm. Mai giựt mình tỉnh dậy. Cô đang mơ sao, là tiếng súng. Trong phút chốc cô mơ màng không rõ cái nào là tỉnh, cái nào là mơ. Ở thời này đã có súng rồi sao? Hay chuyện cô đến vũng Đông Hồ chỉ là giấc mộng?
– Cha, có chuyện gì vậy?
Tiếng Sinh ca hỏi lớn sang bên kia làm Mai bừng tỉnh. Cô nhanh chóng ngồi dậy, theo sau mọi người chạy về hướng tiếng nổ. Đúng là tiếng súng, hai người đàn ông đang chỉa súng bắn con cá sấu, máu đỏ đã loang trên mặt nước. Con cá sấu trúng thương nhưng vẫn còn sức đang quẫy rất giữ làm bùn đất văng tứ phía.
Xem ra con sấu thấy trời gần sáng, con người mỏi mệt nên muốn tấn công. May mắn nhóm người đàn ông này vẫn tỉnh táo bắn hạ nó. Mai nhìn cây súng trong tay hai người đàn ông. Là loại súng thân dài, đường kính lớn, không phải dùng đầu đạn mà là thuốc pháo, sức sát thương không lớn như đầu đạn kim loại. Chắc đây là kiểu của thời đầu khi con người mớt biết chế tạo súng.
Xem ra nhóm người này không phải dân thường rồi. Thời này chỉ có quân đội triều đình mới có thể có loại sung này, mà phải là quân tinh nhuệ mới có.
Mai nhìn nhanh người đàn ông lớn tuổi nhứt trong nhóm. Râu ông dài che bớt cằm vuông cương nghị. Đôi mắt ông ta trầm tĩnh nhìn con sấu đang vùng vẫy trong phút cuối. Ông bị thương trên vai và cả cánh tay nữa. Gương mặt ông có chút mệt mỏi. Đây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ha-tien-cuoc-song-dien-vien/1313982/chuong-135.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.