Đợi ông ngoại và cậu hai ra thăm ruộng về cả nhà ngồi vào hai bàn ăn. Ngoài xôi gà chiên là món chính, vẫn có cơm cá kho và canh rau như thường lệ. Ông ngoại nhìn một góc tư con gà “làm nhưng”, bên ngoài là lớp xôi chiên giòn thật thơm. Ông bẻ cái đùi đưa cho a Phúc, rồi nói mọi người ăn cơm. Cậu hai cũng bẻ cái đùi cho a Duyên. Hai nhóc hớn hở ăn đùi gà, bẻ xôi ăn cùng. Mấy đứa nhỏ đều có đùi để ăn.
Mai ngồi bàn sau cũng được bà ngoại bẻ cho cái đùi gà mập, thịt dày xương nhỏ. Mai híp mắt tay xé thịt gà, tay gắp miếng xôi. Dùng dầu dừa để chiên, mùi vị hơi khác nhưng như vầy đã đủ ngon rồi.
Chưa ăn hết đùi gà thì ngoài sân có tiếng chân người, rồi nghe tiếng chào hỏi. Tam tẩu đứng dậy ra ngoài rồi vào nói:
– Là cậu ba và a Hào tới.
– Vậy hả? Con coi dọn thêm chén đũa đi.
Bà ngoại nói rồi định đứng dậy thì có một người đàn ông cỡ hơn ba mươi cùng một thiếu niên đi xuống thưa.
– Bá mẫu khỏe! Tỷ, cô ba.
– Ừ, gặp bữa ăn cơm cháu.
– Dạ,
Nói rồi hai người lên bàn trên, a Duyên và a Phúc bị đuổi xuống bàn dưới. Ha ha, sáng nay Mai đã kéo hai đứa ngồi dưới này mà không chịu. Chạy lên bàn trên rồi cũng bị kêu xuống. Ổn định xong chỗ ngồi thì nghe tiếng ông ngoại hỏi chuyện.
– Dạ, hôm qua cháu ngoài ruộng cả ngày. Tối về nhà mới hay nhà bá có khách, nghe Trần bá nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ha-tien-cuoc-song-dien-vien/1313966/chuong-119.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.