Đang nói chuyện thì Bình ca cầm bình rượu đi nhanh vào.
– Cha, ở hào sen có người bị rắn cắn, là rắn hổ.
– Hả, có sao không? Người nhà ai?
– Con không biết, đang tìm trưởng làng cứu.
– Ta qua đó xem có giúp được gì không.
Cha nói xong mang giày đi nhanh về phía hào sen. Sáng nay a An, a Vĩnh đãđến đó hái ngó sen và đài sen, cũng may là không sao. Nghe rắn hổ, mấyđứa nhỏ vừa sợ hãi vừa muốn đến xem. Thấy người lớn trong nhà đi, tụinhỏ đánh bạo đi theo, ra đường thấy phía nhà Lưu bá cũng đi ra.
Chỗ hào sen đã có một nhóm người ở đó vây quanh một cậu bé cỡ tuổi a An nằm trên đất dựa vào gốc cây, mắt nhắm chặt, thân thể hơi run rẩy chắc dosợ. Bên cạnh cậu có hai vị sư mặc cà sa nâu. Vị sư lớn tuổi hơn đang cúi người trên vết cắn trên đầu gối. Ống quần bị cắt rách, phía trên vếtcắn có khăn vải buột lại.
– Ta nặn độc ra, sẽ hơi đau, tiểu thí chủ cố gắng chịu đựng
Vị sư nói chưa hết câu đã dùng mũi dao rạch lên vết cắn, dùng tay nặn máu xung quanh ra.
– Đừng cử động, thả lỏng chân, sẽ không sao đâu.
Cậu bé vẫn run rẩy, mở miệng muốn nói không ra lời, quơ quơ tay. Người đàn ông bên cạnh bắt lấy tay cậu, an ủi.
– Không sao, Tùng nhi đừng sợ. Sư ông sẽ nặn độc ra, đừng sợ.
An ủi cậu nhưng gương mặt ông cũng lo lắng, chân tay dính đầy bùn. Máu đen ở vết thương được nặn từng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ha-tien-cuoc-song-dien-vien/1313878/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.