Cúc tỷ vừa đan giàyvừa trông chừng phơi trở lát. Mùa mưa trời lạnh, đan thêm chiếu, đệm tối đắp không lạnh. Mai hỏi giá chiếu bá mẫu trong chợ bán là tám văn chiếu đôi, bốn văn chiếu đơn. Chiếu trơn chưa được nhuộm, nếu nhuộm giá sẽmắc hơn. Nhà nông ở đây, đàn bà con gái rãnh rỗi đều tự đan chiếu giỏnhà mình xài.
Mặt trời không bị mây che nên ánh nắng rọi xuốngmặt sông mênh mông ngoài xa. Ánh sánh lấp lánh dao động theo từng consóng nhỏ. Tiếng chim kêu vang lên gần xa. Nương nói vịt trời, chim nướcsắp về theo con nước. Mai không biết nhiều các loại chim, không biết ởđây có mấy loại chim lớn săn mồi không? Bên trong cánh rừng cũng cónhiều âm thanh của chim thú ‘sống dậy’ sau mấy tháng khô nóng.
Buổi tối ăn cơm cha nương nhìn mấy món ăn đều ngạc nhiên hỏi chiên xào bằngmỡ heo sao? Không phải, có mùi hơi khác. A Phúc nhanh miệng kể câu đượccâu không, mấy đứa nhỏ nói thêm mới hiểu. Thật không ngờ cơm dừa còn làm ra được dầu.
– Nương ăn ngon không? Có nghe mùi dừa không?
– Ngon, đúng là có nghe mùi dừa.
Nghe mấy đứa kể xong, ăn thêm thì nhận ra mùi cơm dừa khét, nếu không nóithì không nhận ra. Như vậy cũng tính là được, Mai nghĩ, dầu dừa cũnggiống như cách lấy nước thốt nốt, không khó chỉ là mọi người không nghĩmuốn thay đổi, tìm tòi thôi. Nhà cô có thể làm dầu dừa bán kiếm ít tiềntrong thời gian ngắn. Việc chính vẫn là trồng lúa, nuôi gà heo mới ổnđịnh lâu dài, từ từ nghĩ cách kiếm tiền lâu dài, vững
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ha-tien-cuoc-song-dien-vien/1313876/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.