Trên sân trước, Huỳnh thị (1) đang sàng lúa giống, lâu rồi bà không làm việc nhà nông. Từngày lấy chồng đi biển bà không nghĩ sẽ làm mấy việc này, giống như quay về thời con gái, nhìn ra ruộng xa, bà đỏ mắt nhớ những ngày tangthương. Bây giờ bà đang bước những bước cuối cuộc đời, không phụ lòngcha nương dặn dò, chỉ là không biết ca đệ còn sống không? Lưu lạc phương nào?
– Nương, để con làm.
Tiếng Lê tứ cắt ngang tưởng niệm làm bà sực tỉnh.
– Có gì đâu, nương rê sạch rồi. Con ngâm, canh nước như nương dặn. Lúc sạ lúa cho đều tay, đừng chỗ dày chỗ mỏng.
– Dạ.
Sáng nay Lê tứ ra ruộng, mặt đất đã nhão bùn, còn hơn nửa mẫu chắc không cuốc được tốt. Lưu Hà ra thăm ruộng gần đó đến nói:
– Lúc sáng Dương bá nói qua Tết Đoan Ngọ sạ lúa là vừa, đệ lo ngâm giốngđi. Nửa mẫu này đợi vài ngày mưa thâm trồng khoai, đậu cũng được
– Đệ cũng tính vậy.
Giờ nghe nương đi ngâm giống, mấy hạt giống được chọn kỹ hạt nào cũng căngtròn, vàng óng; chuẩn bị sẵn rồi ông nghe lời đi ngâm giống.
Mưaướt đất mang giày không tiện, ông chỉ đi chân không. A An lăn cái lu mẻđặt trước nhà, đổ đầy nước, ai vào nhà thì rửa chân mang giày. Làm xonghắn cầm ống tre lấy nước thốt nốt xoay xoay trong tay suy nghĩ. Tối quamưa rớt vào ống tre, phải làm sao để không bị nước mưa lọt vào. Hắn đãlấy lá che phía trên cuống bông thốt nốt nhưng mưa hoặc gió lớn sẽ cuốnđi. Chiều về hỏi Bình ca xem sao.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ha-tien-cuoc-song-dien-vien/1313873/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.