Ăn trưa xong, nươnglấy một đòn đường, đội nón qua nhà Lưu bá, cũng nói chuyện nhà mình làmđường thốt nốt bán nhưng sẽ không nói rõ cách lấy nước thốt nốt.
Hai ngày kế đó còn bận hơn mấy ngày trước, biết kiếm được tiền nên đứa nhỏ a Phúc cũng chăm chỉ làm việc hơn. Người ta hay nói nông nhàn, không biết khi nào đến lúc nhà Mai được nông nhàn đây.
Hôm nay Bình ca, Anca đi bộ ra nhà nội mang theo túi lớn, rổ nhỏ quấn trong lá chuối rấtkỹ. Biết việc nhà bận rộn hai anh em nói sẽ về ngay trong ngày. Nươngđau lòng nói không về được không sao, ngày mai quá giang ghe về cũngđược.
Nhờ Lưu bá mẫu hỏi giúp nên đã mua được lúa giống từ tronglàng, có một ít là lúa nếp, cha khoanh riêng nửa mẫu trồng lúa nếp, mấyngày Tết đều dùng gạo nếp cúng nên nhà nào cũng trồng. Cha để hai thùnglúa giống chỗ khô ráo trong nhà trên.
Ăn xong cơm chiều, thì haibếp đều đỏ lửa nấu đường, thêm mấy cây thốt nốt ở bìa rừng nên mỗi ngàynấu mười mấy đòn. Hai ngày sau họp chợ Mai sợ không bán hết, dù sao mỗinhà cũng mua một hai đòn thôi. Mấy ngày sau đó không bán được nữa, phảiđi ra chợ Sông Lớn bán mới tốt.
Trời sẩm tối, nương trông ra cổng ngoài lẩm bẩm:
- Chắc ông bà nội không cho hai đứa về, trời tối đi không an toàn.
- Nương, ao sen trên đường đi là của ai vây?
Mai đột ngột hỏi làm nương ngẩn ra mới trả lời.
- Không biết,gần đó không có nhà ai, chắc là người ta bỏ đi rồi.
Lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ha-tien-cuoc-song-dien-vien/1313870/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.