Không có Thẩm Húc và Thẩm Hạ Thần bám theo, Thẩm Ngọc Hà cảm thấy thoải mái hơn rất nhiều. Dù sao từ trước đến nay, y với loại người chính trực như Thẩm Hạ Thần hay Lâu Vũ hoàn toàn không hợp nhau chút nào. Thẩm Ngọc Hà xoay quạt, ánh mắt bất chợt dừng lại bên bờ sông Tô Lạc.
Nước sông trong veo, liễu xanh mướt rủ xuống mặt sông. Quả là nơi thích hợp cho các nam thanh nữ tú gặp mặt nhau. Nhưng đáng chú ý hơn cả là nơi ấy có một thiếu nữ đang dồn sức kiễng chân rướn người, mong muốn có thể chạm được vào chiếc khăn tay bị mắc trên cây. Có lẽ nàng đã đứng như vậy rất lâu rồi, gương mặt xinh đẹp đã phủ một tầng mồ hôi mỏng, hai gò má cũng ửng đỏ như lỡ tay thoa phấn quá nhiều.
Thiếu nữ tức đến mím môi đỏ, mắt hạnh đã sớm long lanh nước. Ngay lúc nàng muốn bỏ cuộc, phía sau chợt dán lên một thân thể ấm nóng. Cơ thể nàng theo bản năng cứng còng, hoàn toàn không biết phản ứng ra sao. Đến khi người phía sau vươn tay giúp nàng gỡ khăn tay ra khỏi cành, thiếu nữ mới giật mình vội vàng lùi lại. Nàng ôm lấy thân mình, đầy cảnh giác mà nhìn vị thiếu niên trước mặt.
Nàng mơ hồ nhớ ra nàng đã gặp người này ở đoạn trên của chợ. Khi ấy thiếu nữ chỉ kịp nhìn thấy hai nốt ruồi son dưới đuôi mặt của y, hoàn toàn không biết rõ hình dáng của y ra sao. Lúc này, khi có thể quan sát người nọ ở khoảng cách gần như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ha-ti/2697441/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.