Trong chăn có bốn cái chân, một đôi nhỏ nhắn, một đôi thô to, chân nhỏ nhắn dán vào chân thô to, bốn cái chân đều ấm áp. Hạ Minh kéo Hạ Thiên vào trong ngực, góc chăn cũng chèn kín.
Ánh mặt trời chạy vào phòng tử khe hở của tấm rèm, chúng nó đang khiêu vũ ở trên lông mi của Hạ Thiên. Bông tuyết bám vào mặt kính, đây là trận tuyết đầu tiên của năm nay. Hắn và Hạ Thiên lại cùng nhau đi qua bốn mùa nữa.
Hạ Minh nằm nghiêng nhìn Hạ Thiên, khóe miệng Hạ Thiên cong cong, như là đang làm mộng đẹp.
Hạ Minh cũng đang mơ. Trong mơ hắn trở lại thời cấp ba, hắn sống nhờ ở nhà cô, anh trai luôn vênh mặt hất cằm sai khiến hắn, cô luôn nói bóng nói gió về chuyện phí đền bù di dời. Hắn ngồi trên bàn cơm cùng với bọn họ, hắn im lặng nghe chỉ huy và dò hỏi, trong đầu chỉ toàn nghĩ đến khi nào mình có thể trưởng thành, khi nào có thể thoát khỏi nơi này, khi nào có thể có một ngôi nhà nhỏ cho riêng mình.
Leo lên sân thượng, cũng mặc kệ mặt đất có dơ hay không, hắn liền nằm dài xuống, nhìn mây trắng bồng bềnh trong bầu trời như tơ lụa, không trung đã thành biển rộng, mây trắng thành cá bơi. Khi đó hắn hâm mộ mọi thứ, cảm thấy nếu mình biến thành một đám mây, một con cá, cũng thật không tồi.
Hình ảnh thay đổi, hắn ngồi trong phòng học, xung quanh là những gương mặt xa lạ lại quen thuộc. Đám người ồn ào nhốn nháo, hắn ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ha-thien/2519491/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.