Vì sao lại là bảy bông, bởi vì đây là năm thứ bảy bọn họ gặp nhau.
Vì sao là hoa hồng, bởi vì Hạ Thiên nghĩ cha già đáng thương của cậu nhất định chưa từng được tặng hoa hồng (hắn chỉ nhận được xương rồng của tiểu trợ lý tặng cho hắn).
Không sao, lãng mạn và ôn nhu, Hạ Thiên đều nguyện ý cho Hạ Minh.
Hạ Thiên liếm đôi mắt Hạ Minh, giống như nước mắt mằn mặn rất có tư vị. Hạ Minh thật sự có chút xấu hổ, dáng vẻ này của hắn không nói chật vật cũng vô cùng khó coi, đối diện với Hạ Thiên một cách thẳng thắn thành khẩn như thế, hắn bị làm cho hai má nóng bỏng vành tai đỏ bừng, thậm chí có chút luống cuống tay chân.
Hạ Thiên ngồi khóa trên người Hạ Minh, bọn họ ôm nhau, bắt đầu một nụ hôn ướt dầm dề. Hạ Thiên vẫn là ngây ngô, nhìn từ môi lưỡi không quá linh hoạt của cậu, liền biết cậu căn bản không có cái gọi là người yêu.
“Kẻ lừa đảo.” Hạ Minh mắng một câu hàm hàm hồ hồ.
Hạ Thiên dán vào môi Hạ Minh cười khanh khách, “Con cũng có tâm trả thù, ba ba lại bảo con yêu đương với người khác, con liền thật sự yêu đương với người khác.”
Lúc Hạ Thiên nói chuyện hô hấp ấm áp nhào vào trên mặt hắn, đầu lưỡi lướt qua môi hắn từng cái một. Hắn cảm thấy máu thịt mình đều tan chảy bên trong tình dục nhộn nhạo này. Hắn ôm chặt Hạ Thiên, nếu tan chảy cũng phải tan chảy cùng nhau.
Hạ Thiên ngậm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ha-thien/2519481/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.