Đã quên mất lúc nào đó từng đọc qua một câu nói, đại để nói rằng những tình cảm thời trung học luôn là thứ tình lâu dài nhất.
Lúc Lục Trạch đọc được câu nói này, cậu hoàn toàn không để tâm tới nó, chỉ liếc mắt qua một cái, không khỏi nghĩ rằng lời nói thế này đã thấy nhiều rồi, chẳng còn ý nghĩa gì nữa. Nói không chừng tới ngày lên đại học sẽ lại có ai đó nói rằng tình cảm thời đại học mới là lâu dài nhất, chẳng qua là bây giờ chưa tới lúc mà thôi.
Học đã nửa ngày, cuối cùng cũng ngừng bút viết. Uể oải duỗi người, cậu thuận tay cầm di động lên xem:
– Ồ, hôm nay đã là ngày 1 tháng 10 rồi đây.
Bạn cùng phòng khinh bỉ nhìn qua:
– Đêm qua mày còn đang ầm ĩ rằng hôm nay là Quốc Khánh, phải nghỉ.
Lục Trạch không phục, hỏi lại:
– Tao có nói à?
Bạn cùng phòng bất đắc dĩ lắc đầu:
– Được được được, mày không nói, mày không nói.
– Thật sự là tao không nói mà.
Cầm chiếc bút lên, nhún vai, Lục Trạch đẩy bàn ra, thần thần bí bí hỏi với qua giường bên:
– Này này này, mày nói xem thời tiết Trường Xuân bây giờ ra sao?
Bạn cùng phòng đang chơi PSP, không ngẩng đầu mà rằng:
– Làm sao tao biết được! Mày hỏi làm gì?
Nhìn dòng chữ GAME OVER trên màn hình, cậu ta ảo não quăng PSP xuống rồi đột nhiên giật mình như phát hiện ra cái gì đó, vẻ mặt hóng hớt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ha-thien-dich-phong-gio-mua-he/2035736/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.