Sau khi khai giảng năm nhất đại học không lâu, bộ phim điện ảnh chủ đề đồng tính nam đầu tiên của Trung Quốc được công chiếu tại các rạp, Đường Sư Ngưng mau chóng đi xem, xem xong liền lên nói cảm nhận trên diễn đàn của Hội cosplay ngôn ngữ.
Khi ấy Giang Di còn chưa cảm thấy niềm yêu thích của mình với Lục Trạch là tình yêu, chỉ có thể nói nó giống như tựa phim vậy, là một loại tình cảm giống như tình yêu.
Bây giờ, khi đã ngẫm kĩ tình cảm của mình, có vài thứ quả là cậu không tưởng tượng được. Ví như cậu trước đây không cảm thấy tình cảm của mình với Lục Trạch là tình yêu, cậu nghĩ cả đời hai người sẽ chỉ là bạn tốt, anh em tốt. Hiện giờ cậu nhận ra thứ tình cảm này, trong khoảng cách và thời gian, nó đã trưởng thành, trở thành tương tư. Nhưng cậu lại cô đơn, khi không cảm giác được sự nhiệt tình của Lục Trạch, loại tương tư này lan tràn càng thêm đáng sợ. Mặc dù đã cố hết sức ngăn cản nhưng từ tận đáy lòng cậu, luôn có một thanh âm gào thét: Giang Di, chịu thua đi, mày thực sự yêu người ấy, mày không thể đè nén nổi đâu.
Cậu nghĩ mặc dù mình đã bắt đầu đối diện với phần tình cảm này, bản thân cũng không cho phép mình nói ra. Quá bất thường, quá khó chấp nhận, nhất định sẽ dọa Lục Trạch, nhất định cả anh em cũng không làm được. Mà cậu, Giang Di, cậu không thể không có Lục Trạch.
Lúc cậu và Đường Sư Ngưng nói chuyện này,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ha-thien-dich-phong-gio-mua-he/2035713/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.