Bên trong màn sương trắng xóa, ngờ ngợ có thể trông thấy được một bóng người mờ ảo. Kỷ Trăn cất bước quan sát khung cảnh xa lạ, trong lòng hoảng sợ. Y phất đám mây mù tản ra, nhưng vẫn chẳng thể nào thấy rõ gương mặt người kia, đành chỉ có thể giương giọng hỏi: "Ngươi là người phương nào?"
Đối phương khoác một chiếc áo bào rộng màu như hòa cùng sương mờ, bất thình lình,một dải màu đỏ như máu trườn từ bốn phía quấn quanh nhuộm đỏ bạch y kia, khiến nó trông hệt như cẩm bào tân hôn. Dưới y phục thêu hai đóa sen nở cùng chung một gốc vô cùng sống động, nhưng không biết có phải do gió mưa tập kích hay không, cánh hoa trông có vẻ ũ rũ cúi đầu, cứ như bất cứ lúc nào cũng héo tàn.
Kỷ Trăn bị cảnh tượng trước mắt làm cho sợ đến hồn bay phách tán, xoay người muốn bỏ chạy. Đoạn một tấm vải lụa đỏ từ sau bay đến lượn quanh cổ y, hung tàn kéo y về phía cây cầu. Kỷ Trăn ra sức giãy dụa, tay chân không còn điều kiện được nữa, ep buộc làm động tác bái lạy trời đất cùng người bí ẩn.
Ngay lúc phu thê giao bái, Kỷ Trăn run rẩy ngước mắt nhìn, rốt cuộc cũng chạm đến đôi mắt đào hoa trông vô tình kia.
Hai hàng lệ máu trượt xuống hai gò má: "Kỷ Trăn, em phải kết hôn cùng ta, em đừng hòng đổi ý."
Trong sương trắng đột nhiên xuất hiện hai ngọn nến đỏ cao chót vót, hình ảnh quỷ dị chẳng khác gì minh hôn. Tuy đã chết, tuyệt đối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ha-tan-trieu/3477107/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.