Hà Đường thẫn thờ nhìn Ngô Tuệ Nghiêu, cô gái trẻ đang từ từ đi về phía cô, có vài đồng nghiệp đi qua trước mặt cô, trên mặt họ cũng không lộ ra vẻ khác thường. Sự việc kia Tần Lý không để lộ ra ngoài, ngoài cô chỉ có ba người là Tần Miễn, Đồ Bảo Lương và Lưu Cách biết.
“Cậu bận sao?” Ngô Tuệ Nghiêu hỏi.
“Bận.” Hà Đường đáp dứt khoát.
“Mình có một vài câu muốn nói với cậu.” Ngô Tuệ Nghiêu nhìn Hà Đường, nhẹ giọng nói: “Chúng ta tìm chỗ nào đó nói chuyện được không?”
Hà Đường vốn dĩ muốn cự tuyệt, nhưng nhìn ánh mắt dè dặt của Ngô Tuệ Nghiêu, cuối cùng vẫn không thể cứng rắn đến cùng được.
Cô và Ngô Tuệ Nghiêu đi tới một góc nhỏ trong hành lang, Hà Đường hỏi, “Cậu muốn nói gì?”
“Mình vừa trở về từ chỗ của Trí Mẫn.” Ngô Tuệ Nghiêu nhìn chằm chằm vào mắt Hà Đường, nói, “Anh ấy rất hối hận.”
Hà Đường không đáp.
“Thật ra thì, phía bộ phận kỹ thuật của gói thầu lần này đều do anh ấy làm, anh ấy cũng bỏ ra rất nhiều công sức.”
“Vậy thì sao?” Hà Đường nhíu mi.
Ngô Tuệ Nghiêu cắn cắn môi, nói: “Hà mẹ, bọn mình muốn chuộc lỗi.”
Một tiếng “Hà mẹ” vừa thốt ra, Hà Đường cũng không nhịn được nữa, cô tức giận hỏi: “Chuộc lỗi? Còn có cách gì để chuộc lỗi?”
“…” Ngô Tuệ Nghiêu bị cô quát lui về sau mấy bước, nhỏ giọng nói: “Thật ra, là Vương Vũ Lâm bảo mình đến đây.”
Hà Đường trợn mắt, “Cậu nói gì?”
“Xế chiều hôm nay anh ta gọi điện cho mình, bảo mình đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ha-tan-hop-ly/1522789/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.