Vương Vũ Lâm lái xe đưa Hà Đường đến bệnh viện, cũng theo cô cùng chạy lên lầu.
Đám người Tần Miễn, Diệp Huệ Cầm, Tần Thụ và Quan Kính đã đứng trên hành lang , Hà Đường lo lắng chạy đến cạnh Diệp Huệ Cầm, hỏi: “Mẹ, A Lý hiện tại như thế nào rồi?”
“Tình hình bây giờ có chút nghiêm trọng.” Diệp Huệ Cầm khóc đến mắt đỏ hoe, nói, “A Miễn nói A Lý là ở phòng làm việc phát bệnh, lúc ấy không có người nào ở cạnh nó cả. Về sau may mắn là Quan Kính vào xem thằng bé, mới phát hiện A Lý đã phát bệnh. Ông ấy lập tức gọi cho 120, không nghĩ tới xe cấp cứu còn chưa kịp tới thì thằng bé từ trong hôn mê bắt đầu khôi phục ý thức, liền phát bệnh thêm lần nữa. Chuyện này thật sự là…Trước kia nó cũng không phát bệnh một cách liên tục như vậy…”
Diệp Huệ Cầm khóc không thành tiếng, Hà Đường đã hoàn toàn ngây dại.
Tần Miễn ánh mắt lướt qua Hà Đường, dừng lại trên người Vương Vũ Lâm đang đứng sau lưng cô, trong tay hắn ta còn đang mang theo một chiếc túi đựng của nhãn hiệu thời trang nam.
Tần Miễn bắt buộc mình phải tỉnh táo, hỏi: “Hà Đường, trưa nay cô đã đi đâu?”
“Tôi…” Hà Đường không trả lời được.
Tần Miễn còn nói: “Tôi đã nói với cô, nếu như cô có việc bận không thể ở cạnh Tần Lý, cô có thể nói với tôi, tôi có thể tìm Tiểu Mã, Quan Kính đến ở cạnh anh ấy! Hay tôi sẽ tự mình đến! Vì sao cô không nói với tôi?!”
Anh cơ hồ là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ha-tan-hop-ly/1522780/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.