Edit: Diệu Huyền
Đến hẹn lại lên, hôm nay sẽ là màn anh hùng cứu mỹ nhân, các nàng ơi, do ta đăng gấp nên các đoạn không cách ra, chút ta sẽ lên di động sửa lại, chúc mọi người cuối tuần vui vẻ nha.
Lúc trời hừng đông, Trạch Thổ trấn còn chưa tỉnh dậy từ trong giấc ngủ say, trên đường vắng ngắt, gió lạnh thổi qua những cành cây trụi lá bên đường, phát ra tiếng vang "xào xạc xào xạc".
Một chiếc xe hơi phá vỡ sự tĩnh lặng, chạy qua đường phố trống vắng, lưu lại một chút tiếng động cơ.
Hà Đường để nguyên quần áo tối qua nằm nghiêng trên giường, lại mơ mơ màng màng qua một đêm. Ngoài cửa sổ, trời tờ mờ sáng, cô mở đôi mắt cay xè, yên lặng nhìn sắc trời xanh trắng qua thanh lan can.
Từ sau tối hôm qua, cô chưa hề gặp lại Hà Hải. Cô không biết Hà Hải có gọi điện cho Vương Vũ Lâm được không, cũng không biết anh có nói rõ chuyện với Vương Vũ Lâm hay không, không biết Vương Vũ Lâm có sẵn lòng giúp cô không.
Đối với năng lực biểu đạt của Hà Hải, Hà Đường thật có chút lo lắng. Nhưng ở vào tình thế này, đã không cho phép cô nghĩ được biện pháp khác, người thứ nhất cô nghĩ đến xin giúp đỡ, chính là Vương Vũ Lâm.
Vương Vũ Lâm vẫn luôn biết rõ tình huống gia đình của Hà Đường, hơn nữa, anh cũng có một chút năng lực kinh tế để có thể giúp cô.
Hà Đường nghĩ, chỉ cần Vương Vũ Lâm có thể cho cô mượn trước mười mấy, hai mươi vạn là cô có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ha-tan-hop-ly/1522731/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.