Hà Đường đứng dậy đẩy cửa sổ ra, gió lạnh lập tức ùa vào, cô vừa nghiêng người nhìn xuống, liền thấy chiếc xe kia đang ở dưới lầu.
"Nhìn thấy không? |Anh không lừa em mà." Giọng Tần Lý nghe qua có chút lười biếng, "Hà Đường, xuống đây đi."
Hà Đường mặc áo khoác vào liền chạy xuống, Tần Lý mở cửa xe, dựa vào ghế ngồi nhìn cô chậm rãi đến gần.
Đối với nơi này, Tần Lý đã rất quen thuộc. Mỗi một lần, anh đều nhàn nhã ngồi trong xe như vậy, nhìn Hà Đường xuống xe đi xa, hoặc là chạy chậm lại đây, lên xe ngồi vào bên cạnh anh.
Hôm nay cô mặc áo khoác màu tím đậm, quần dài màu lam nhạt, tóc không xõa trên vai như mọi khi, mà là cột gọn ở phía sau. Tóc cô không dài nên đuôi tóc kia chỉ ngắn ngủn một dúm, không có tóc phủ bên gò má, khuôn mặt cô càng có vẻ tròn.
Hà Đường đi đến bên cạnh Tần Lý, nhất thời không biết nên nói gì, suy nghĩ nửa ngày mới nói: "Đã lâu không gặp, dạo này chắc anh bận rộn lắm phải không?"
"Chuyện trong công ty tương đối nhiều." Tần Lý thấy hai tay Hà Đường trống trơn liền hỏi, "Có mang USB xuống không? Anh có laptop ở đây."
"A, là như vầy, tôi suy nghĩ lại, dù sao cũng là về giá này nọ, việc này, anh cũng biết, hai chúng ta cũng không cùng một công ty, cho nên... " Hà Đường có chút khẩn trương nhìn Tần Lý, chớp chớp đôi mắt to, "có gì không hiểu, ngày mai tôi vào công ty hỏi đồng nghiệp là được rồi, nên... nên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ha-tan-hop-ly/1522723/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.