Light và Ray ngỡ ngàng khi trước mắt là bảng khế ước bị nứt phẩn nửa đang dần tan biến vào hư không. Vẻ mặt của Lust vẫn điềm tĩnh đến lạ, tại sao vậy?
“Không…cái quỷ gì vậy?”
Light không tin vào mắt mình, cậu chạy đến cố gắng dùng ma pháp giữ nó lại nhưng không được. Biến mất rồi…không còn một mảnh vỡ nào nữa…
“Tinh Nhuệ…không được!”
Hai người mọc cánh bay đi để lại Lust ở đó, ông không ngăn cản mà chỉ hướng ánh mắt dõi theo. Thoáng chốc trong con ngươi ấy có chút u khuất, ông lặng lẽ lấy một cuốn sách ra, bìa của nó đã cũ nát lắm rồi, giống như để lâu mà không có ai lau vậy. Những mảnh trang giấy đã phủ lên một lớp màu vàng, có vẻ đã xuất hiện từ rất lâu. Trong cuốn sách ấy chứa những ký tự khó hiểu, vạch từ trang này sang trang khác cuối cùng cũng dừng ngay trang giữa. Ông khẽ nở một nụ cười đầy chua xót, lông mi đã lấm lem giọt lệ đắng cay rồi.
“Viên tịch tuổi 13”
…
Cả hai cố gắng lao như đ.i.ê.n về nhân giới, không thể sử dụng thuật dịch chuyển vì hai người đã bị tước đi từ lâu rồi. Trong lòng sốt ruột không thôi, vốn dĩ thế giới này nhiều màu sắc nhưng xét về góc nhìn của ai đó lại chỉ là đơn sắc.
Light, Ray đã đến được phàm trần nhưng lại không thể định vị được vị trí của cô đâu vì bảng khế ước đã biến mất. Đúng lúc vò đầu bứt tai không biết phải làm gì thì bỗng một chiếc xe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ha-pham-la-yeu-hay-giet-/3567528/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.