Hoàng Tân không ngửi nổi mùi này liền nôn ngay tại chỗ. Tinh Nhuệ cũng sốc khi trong bịch chính là xác người được thái thành từng mảnh như những miếng thịt lợn vậy. Cô không nghĩ gì nhiều liền báo với cảnh sát.
Khi cảnh sát đến nơi trời cũng đã tối hẳn, ai cũng trẻ và đẹp trai hết. Hình như tổ đội cảnh sát này toàn là nam nhân thôi.
“Hai đứa là người đã phát hiện ra thi thể đúng không?”
Tên: Mai Hữu Linh
Tuổi: 25
“Vâng ạ”
Đội trưởng với vẻ mặt không thay đổi nhìn về phía anh chàng tóc đỏ kia rồi nói.
“Tiểu Trương, đưa tụi nhỏ về nhà đi để tôi gọi các vị pháp y tới”
“Hơ sao lại là tôi chứ?”
Tên: Trương Quốc Khánh
Tuổi: 20
“Tiền thưởng tháng này c-”
Tiểu Trương ngắt lời, anh gượng cười vậy thôi chứ trong lòng đứt gan đứt ruột vì sợ tiền lương sẽ bị cắt. Như thế thì anh chỉ có ăn mì tôm thay cơm.
“Hihi đội trưởng dấu yêu, để em đưa về nhà cho”
“Ơ khoan đã, bọn cháu không muốn về ạ!”
Tinh Nhuệ lên tiếng thì Linh liền cau mày lại quay qua hỏi.
“Vô gia cư hay trẻ mồ côi đây?”
Tân đứng lên, cậu thẳng thắn bày tỏ suy nghĩ cho Nhuệ bằng lời nói của mình.
“Dạ tại chúng cháu muốn ở lại quan sát ạ”
Nhuệ ngại ngùng, đi lại gần ghé sát tai thì thầm to nhỏ.
“Cậu nói gì vậy?”
“Tớ biết cậu cũng tò mò mà, cứ liều một phen đi dù gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ha-pham-la-yeu-hay-giet-/3567510/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.