Ngồi trên xe anh cứ nhắm 2 mắt lại suy nghĩ mà không biết là bản thân của mình đã ngủ quên từ khi nào rồi.
Đoàn Nhiên gọi đến lần thứ 3 thì anh mới tỉnh dậy ,Nam Tinh bước xuống xe rồi sau đó thì đi thẳng vào trong nhà...
Giờ này mọi người cũng đã ngủ rồi, anh đi vào trong bếp lấy nước uống.
Nhìn trên bàn ăn vẫn còn cơm tối ,Kỳ Chân đã ăn rồi nhưng mà vẫn chừa cho anh. Anh thấy có mấy con tôm được lột sẵn ..
Nhìn nó đăm chiêu rất là lâu ,Nam Tinh uống hết 1 chai nước suối rồi sau đó thì cũng đi lên lầu .
"Cạch."..
Ngủ rồi,cô ấy đã ngủ rồi .Từ khi nào mà lại thích bóng tối như vậy chứ, đến đèn ngủ cũng không chịu bật lên nữa ,cô ấy muốn tiết kiệm điện à.
Nam Tinh cởi giày và áo khoác ra ,sau đó thì ngồi lên mép giường..
Anh sờ lên gương mặt của cô ,sau đó rồi lại nhăn mày của mình .
Qua 3 phút sau thì anh liền đi vào trong nhà tắm ,Nam Tinh đứng trước vòi sen rồi tắm với nước lạnh..
Phải tắm nước lạnh như vậy thì mới khiến cho anh tỉnh táo được .
Ở bên ngoài Kỳ Chân đã thức rồi,nghe được tiếng động cho nên cô đã thức giấc .
Sau đó thì lại mở đèn lên, không nhìn thấy anh đâu nhưng mà lại thấy giày và áo khoác bị anh quăng ngồn ngang ở dưới đất. Kỳ Chân nhặt áo khoác của anh lên rồi móc lên giá treo, giày cũng đem vào trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ha-nhiet-nhan-ra-da-yeu-em/3643826/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.