Nam Tinh bây giờ cũng lặng người đi, thật sự là anh phải nên làm gì bây giờ .
Thật sự thì anh cũng đâu muốn mọi chuyện nó thành ra như thế này đâu ,do là Lý Kiên là người gây ra mà .
"Nam Tinh mày nghe lời tao đi , nếu không sẽ hối hận thật đấy ." Diệc Khả vỗ vai của Nam Tinh .
"Trên đời này sẽ không có thuốc hối hận đâu , sau này có muốn quay đầu cũng không được đâu ."
" Diệc Khả nói đúng đấy ,mày nên cho bản thân 1 câu trả lời đi ,dám không chừng thời gian qua mày đã yêu người ta rồi đấy, ..."
Yêu ư ! Anh làm sao có thể yêu con gái của kẻ thù chứ, chuyện đó sẽ không thể nào xảy ra được đâu ..
Dù có nói như thế nào thì cũng không chịu nghe ,Lạc Ngôn cũng hết cách rồi .
—_##
Kỳ Chân ở trong bệnh viện 1 mình, thật sự là cô chỉ muốn ở 1 mình mà thôi không muốn ai làm phiền cả .Với lại ở 1 mình thì lại thấy bản thân thoải mái hơn, dường như là đã quen với cái cảm giác cô đơn như thế này rồi .
Cô đứng ở cửa sổ ,hai tay thì ôm trước ngực của mình .Lại 1 ngày trôi qua nữa rồi, nhưng mà sống cảm thấy nó vô nghĩa quá, chẳng có ý nghĩ gì cả.
Bây giờ cô sống là vì ba của mình,hay là vì Nam Tinh đây . Thích anh ấy rồi, nhưng mà chẳng có kết quả tốt đẹp , nhưng mà vẫn cứ đâm đầu vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ha-nhiet-nhan-ra-da-yeu-em/3643818/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.