Thấm thoát cũng hơn 3 tuần lễ nhưng mà Nam Tinh vẫn chưa về, lúc trước nói chỉ đi 2 tuần mà thôi nhưng không ngờ anh ấy lại đi lâu như vậy .Có lẽ nào mẹ của anh xảy ra chuyện gì không,thứ mà bây giờ anh ấy quan tâm nhất đó chính là bà Giang Huyên mà .
Kỳ Chân ngồi trên giường suy nghĩ rất nhiều thứ ,cô muốn gọi cho anh nhưng mà lại sợ làm phiền. Với lại cô cũng không có số điện thoại của anh ấy nữa....
Lát sau Kỳ Chân liền rời khỏi phòng,cô đi qua phòng thờ của ba anh ấy .Kỳ Chân quỳ xuống đất mà khấn vái ,cầu mong sự bình an đến cho bác ấy ,cô biết là bản thân không có tư cách đấy, nhưng mà vẫn muốn cầu nguyện, chỉ xin cho bác ấy được bình an ....
Lỡ như bác ấy mà có chuyện gì chắc cô chết mất ,ba cô tội càng thêm tội .Và điều đáng buồn hơn là tâm của mình không có phép,1 người ra đi đã đủ lắm rồi .
Kỳ Chân đốt 1 cây nhan rồi quỳ ở đó mà khấn ,cô quỳ rất là lâu .
Nam Tinh đã cấm không cho cô vào đi ,cho nên cô đã lén đi vào .Anh ấy không có ở nhà cho nên sẽ không biết đâu .
Ở đây chừng 30 phút thì Kỳ Chân cũng đứng dậy rồi rời khỏi đây, nhưng mà cô không ngờ là đã có người nhìn thấy .Hải Mỹ lúc này liền cười nhếch mép lên ,đúng là ông trời đang thương cô đây mà. Không ngờ nó lại dám cãi lại lời của cậu chủ mà đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ha-nhiet-nhan-ra-da-yeu-em/3643806/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.