Hai người nằm ỳ trong xe. Điền Viên lấy ra một bao thuốcCamel trong hộc, bật bật lửa châm thuốc, hút một hơi, sau đó đặt bên môi anh.
Lý Bạc Nhiên thấy cậu hút thuốc rất thành thạo cũng không nói gì, chỉ nhận lấy.
Khoang xe nồng mùi thuốc quyện với mùi đàn ông. Lý Bạc Nhiên lần này hút hết điếu thuốc mới hỏi, "Đi đâu?"
"Nhà tôi." Điền Viên ngồi dậy chỉnh lại áo quần, lại nói, "Anh đừng về, tôi dọn hết đồ giúp anh rồi."
"Ồ?" Anh lấy làm kinh ngạc, "Chắc cậu không đần nỗi để người ta phá cửa nhà tôi chứ? Cậu cũng biết cửa nhà tôi lắp chuông báo động tự động mà."
Cậu im lìm một chốc, mới bảo, "Chìa khóa nhà anh, tôi vẫn cầm."
Anh ngước tầm mắt, cậu trông thấy con ngươi của anh là một màu nâu từa tựa như màu hổ phách pha sắc bạc, đẹp đến ngơ ngẩn.
"Anh nói, khi tự hỏi mình những năm tháng sau này muốn được sống cùng, anh luôn muốn cùng tôi." Cậu nhìn anh chăm chú, "Vậy kể từ giờ, chúng ta sẽ không chia xa."
Lý Bạc Nhiên chợt bâng khuâng kỳ lạ. Đại khái cũng chỉ mấy hôm trước, anh muốn gặp cậu thanh niên này một lần còn không được, mà hiện thời cậu ấy lại nói với anh sẽ mãi không chia xa.
"Điền Viên..." Anh ngập ngừng, "Chuyện kia..."
Cậu mở cửa xe gây ra tiếng động lớn, "Anh sẽ thích nhà mới của chúng ta."
Bấy giờ anh mới nhận ra xe họ không phải đứng yên mà là vẫn đang chạy bon bon, sau đó nó dừng trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ha-nhat-tram-thien-vuong/3148736/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.