Cửa mở, người đứng ngoài không ngờ là Thu Hàn Lâm đã lâu chưa gặp.
"Anh?"
Điền Viên không giấu được nỗi thất vọng khiến Thu Hàn Lâm đút tay vào túi quần. Hắn nói, "Anh có vài việc cần nói với em."
"Chúng ta không có gì để nói cả." Cậu toan đóng cửa lại.
Thu Hàn Lâm chèn tay giữ cửa, "Vậy còn Lý Bạc Nhiên? Liên quan đến Lý Bạc Nhiên, em muốn nói chuyện không?"
"Anh muốn nói gì về Nicon?" Cậu buột miệng hỏi.
Thái độ cảnh giác và ghét bỏ của cậu làm lòng Thu Hàn Lâm ngổn ngang trăm mối.
Hắn trầm mặc hồi lâu, mới bảo, "Chẳng lẽ em không biết Lý Bạc Nhiên là chú anh sao?"
Thông tin này, tả là đáng kinh ngạc, chi bằng tả là đáng kinh hãi còn đúng hơn. Trong nhận thức của bản thân cậu, nhà Thu đã được coi như không can hệ gì đến cậu mà cũng chẳng được chào đón, chỉ là có đánh chết cậu vẫn không tưởng tượng nổi Lý Bạc Nhiên mà lại là một thành viên của nhà họ.
"Anh chớ có đặt điều!"
Thu Hàn Lâm thấy điều khó nói nhất cũng đã nói rồi thì những gì sau đó chẳng còn gì để mà không nói ra được, "Sau khi bà nội anh qua đời, ông nội có một đợt sống khá lâu ở Anh, mẹ Lý Bạc Nhiên là y tá chăm sóc đặc biệt của ông nội. Anh không biết bà ấy dùng thủ đoạn nào để mang thai con ông nội, rồi ông nội anh cũng cưới bà ấy sau khi Lý Bạc Nhiên chào đời."
Điền Viên tạm thời vô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ha-nhat-tram-thien-vuong/3148727/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.