Ban đêm mười giờ hơn, Thiên Tuế cố gắng ngồi trước màn hình tiếp tục chơi điện tử.
A Trà vừa mới nói muốn đi gọi điện thoại, nhưng chơi khá lâu vẫn không thấy người trở về, hắn trong lòng cảm thấy là lạ, có loại dự cảm không tốt lắm, vì thế quyết định tạm thời rời trò chơi, ra ngoài tìm A Trà.
Hải Uyên lúc trước có dặn dò Thiên Tuế, khi không có hắn nhất định phải trông chừng A Trà, tránh việc A Trà đi chọc cái gì phiền toái hoặc lại bị Nhật Thanh đến quấy phá linh tinh.
Nhưng khi Thiên Tuế mới rời đi chỗ ngồi, cửa phòng ngủ lại “Binh” một tiếng bị đá văng ra, cái loại chấn động đến bức tường phòng lầu hai cũng rung này, chỉ có Hải Uyên mới làm nổi.
Hải Uyên đầy mặt đầy cổ đều là máu tiến vào, máu dọc theo cánh tay chảy xuống ngón tay, rồi tí tách rơi trên mặt đất.
Bộ dáng này của hắn càng làm Thiên Tuế hoảng sợ. “Phát sinh chuyện gì?”
“Vừa rồi có người lấy gậy bóng chày đánh lén ta, khiến ta té xe ở đường cái.”
“Té xe cư nhiên té thành như vậy còn toàn thân đều là máu, rất nghiêm trọng!” Thiên Tuế trên mặt vẫn cố gắng duy trì trấn định, nhưng kỳ thật sắp bị hù chết.
Hắn dùng ngữ khí nhìn như bình tĩnh nói: “Ta giúp ngươi kêu xe cứu thương, ngươi phải nhanh đến bệnh viện!”
Hải Uyên lắc đầu. “Sau ta lại ở trên đường cái đánh trả bọn họ, đây là bị dao con cắt phải.” Hắn đẩy ra phần tóc dính máu, lộ ra miệng vết thương dài chừng 10 cm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ha-nhat-ngo-hau-dich-lao-nhan-tra/63369/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.