Biên tập: Kỳ Lam
Diệp Lăng Vân một đường chạy thẳng vào trong thành, lấy tốc độ nhanh nhất chạy tới Lãm Nguyệt khách điếm, nhưng trong ngoài đều không tìm thấy Tô Tưởng Dung.
Chưởng quầy quan sát hắn cả buổi, đi tới nói với hắn: “Xin hỏi vị khách quan, ngài đến dùng bữa, ở trọ, hay là tìm người?”
Diệp Lăng Vân hướng hắn ôm quyền nói: “Tìm người. Xin hỏi chưởng quầy, hai ngày qua có nhìn thấy Tô gia tứ tiểu thư tới đây?”
Chưởng quầy đáp lễ với hắn, nói: “Xin lỗi công tử có thể trước hãy báo danh không?”
Diệp Lăng Vân nói: “Tại hạ Diệp Lăng Vân.”
Chưởng quầy cười nói: “Có đợi Diệp công tử, Tô tiểu thư hai ngày trước quả thật đã tới, sau đó lại được Tô đại công tử ra ngoài tìm người mang đi, đây là phong thư nàng lưu lại cho ngài.” Nói xong từ trên người lấy ra một phong thư.
Diệp Lăng Vân cầm thư mở ra, đúng là bút tích của Tô Tưởng Dung, phía trên có mấy chữ qua loa: “Lăng Vân ca ca, mau trở về nhà ta. Tưởng Dung.”
Diệp Lăng Vân tạ ơn chưởng quỹ, liền hướng phía Tô gia chạy đi.
Ngoài cửa Tô phủ một mảnh tiêu điều, hai ngày trước còn là hỉ đường đầy khách khứa, trong nháy mắt đã thay lên xa mỏng trắng thuần, hai bên treo hai cái đèn lồng trắng thật lớn, phía trên đều viết một chữ điện.
Liên tục có giang hồ nhân sĩ ra ra vào vào, cũng không còn thần sắc vui mừng hào hứng, một đám người đầu đội vải gai trắng thân mang trọng thương, vẻ mặt mỗi người đều bi phẫn.Tiểu đệ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ha-nhat-cong-hue-thu/10375/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.