Nói Bảo Bối đi tới công ty Tiêu đại thần, trong lòngrất khẩn trương , dù sao cũng là lần đầu tiên đến. Hơn nữa, lần này đến, hìnhnhư là có mục đích riêng .
Lắc mình tiến vào, đi đến chỗ tiếp tân đưa giấy thônghành.
Cô gái đánh giá Bảo Bối vài lần, hỏi: “Tiểu thư xinhỏi cô tìm ai?”
Bảo Bối suy nghĩ , trực tiếp tìm tổng giám đốc TiêuNại không tốt lắm, vì thế nói: “À, tôi tìm tiên sinh Vu Bán San bộ kế hoạch,tôi là cháu gái ông ấy.”
Cô gái rất lịch sự nói: “Tôi bấm số giúp cô, tôi cầnxác minh thân phận.”
“Không có việc gì, cần mà.”
Chỉ chốc lát sau, điện thoại liền chuyển được, Bảo Bốigiả bộ ngọt giọng nói: “Ai da, chú Ngu Công, cháu là cháu gái Bảo Bối nè, mauxuống tầng đón cháu, cháu chờ chú, tạm biệt.” Nói xong, cười cười run rẩy hếtcả người, hoàn toàn không để ý tới 4 cô gái trong đại sảnh nhìn mình với ánhmắt khinh bỉ.
Hắc hắc, Chú Ngu Công, thật ngại quá, cuộc sống rấtnhàm chán, trêu chú một chút.
Chỉ chờ một hồi, liền nhìn thấy vẻ mặt như đường cháycủa Ngu Công, Bảo Bối vội vàng đón chào, ôm lấy cánh tay Ngu Công: “Ai da, ChúNgu Công tại sao chậm như vậy, người ta chờ lâu lắm rồi. Đi thôi, đưa cháu đithăm công ty chú.”
Ngu Công liên tục toát mồ hôi: “Bảo Bối của chú à,cháu tạm tha cho chú đi, chú ở trong công ty, cũng không có mặt làm người.” Dưquang nhìn đến sắc mặt các cô gái kia, Ngu Công nhịn không được rùng mình mộtcái.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ha-mo-sanh-tieu-bao-boi/2283708/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.