Bảo Bối vốn đã muốn quên, bị Mộ Sanh làm ầm lên nhưthế, tâm tình lại không tốt. Hách My ở nhà không có chuyện gì liền đưa cô rangoài ăn cơm và......, giải sầu.
Tùy tiện tìm một nhà hàng có thể vào ăn, Hách My đóiđến bất tỉnh cầm lấy tay Bảo Bối vội vàng vọtvào.
Bảo Bối bất đắc dĩ lắc đầu: “Ai bảo chú kiên quyếtkhông ăn điểm tâm chú K làm......”
Vừa ngồi vào chỗ của mình, Mộ Sanh liền xuất hiệntrong tầm mắt, Bảo Bối áp chế tâm niệm, cố không nhìn đến người phụ nữ xinh đẹpbên cạnh anh kia. Lại thấy Tô Lưu Cảnh, trong lòng thổn thức một trận, thở dài,đây là cảnh còn người mất trong truyền thuyết mà.
Chuyện vừa ý, không thể giữ mãi.
Bảo Bối ngồi dán xuống ghế, Hách My nhếch mày, oán hậnnói: “Ta bỗng nhớ đến thằng nhóc chạm đụng phải chúng ta ở quán cá kia, lại bắtnạt cháu như thế, hừ, sáng nay nếu không phải đang đói, đã cho nó hai đấm rồi!”Nói xong, còn làm bộ giơ giơ tay lên.
Bảo Bối cười: “Ala! Chú My, cháu không có việc gì, chỉlà gặp phải kẻ hoa tâm thôi. Hơn nữa cháu cảm thấy mình quá bị động, cũng khôngchịu nghe anh ta giải thích.”
Mày Hách My nhăn lại: “Rốt cuộc là chuyện gì? Cũngkhông nói cho ta biết.”
“Anh ấy có người phụ nữ khác trong trò chơi, anh ấy lyhôn với cháu.” Bảo Bối cười: “Chú My, cháu rõ ràng thấy anh ta kiss cô gái kia,còn hỏi vì sao anh ta ly hôn với cháu, có phải cháu rất ngốc không?”
“Bảo Bối ngốc, cậu ta mất cháu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ha-mo-sanh-tieu-bao-boi/2283701/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.