5 giờ 20, trường A.
Bảo Bối đã đi xuống xe ở cửa đông, đi bộ vào nhà hàngkia, ngồi gần cửa sổ là Ngu Công và Hầu Tử Tửu, còn có Mo a za, cùng với cha mẹmình, Bảo Bối giơ giơ tay, xem như chào hỏi qua.
Tầm mắt dao động, Bảo Bối đi tới, lại không chú ý tớichân phía trước, lảo đảo một cái, đụng vào trong một hơi thở trong trẻo lạnhlùng, Bảo Bối mở mắt ra, nhìn người bị mình đặt dưới thân, mày tuấn lãnh, ngũquan sâu, là một loại đẹp trai như ba với ông anh trai, ừm, dáng vẻ không tồiđâu….
Ánh mắt lạnh lùng chiếu vào mắt Bảo Bối, Bảo Bối nhấtthời tỉnh lại, bây giờ không phải lúc háo sắc, nào có ai coi người ta là đệmthịt lại còn đi bình luận dáng vẻ bên ngoài của người ta…
Đứng lên bằng tốc độ nhanh nhất, Bảo Bối ngượng ngùngcúi đầu: “Xin lỗi.”
“Nếu tôi nói có sao.” Giọng trầm thấp không có nửađiểm ngữ điệu như trước, Mộ Sanh bật cười, nhìn cô gái cúi đầu trước mắt.
Bảo Bối bỗng dưng ngẩng đầu, chống lại cặp mắt hút hồnnhư gương mặt kia, lại đắm chìm lần nữa, cứ nhìn chằm chằm người ta như thế,thời gian ngưng đọng, chung quanh yên tĩnh, tim đập kịch liệt , động đất luânphiên, tận thế ....
Một hồi lâu, Bảo Bối mới hồi phục tinh thần lại, mặt“ửng” đỏ, chết rồi. Nhanh chóng cúi đầu, lại ngẩng đầu: “Vị nhân huynh này nướcnhỏ mắt của anh được đấy, mua ở đâu thế?”
Mộ Sanh nhìn cô, có chút đăm chiêu mỉm cười... Xoayngười, rời đi..
Bảo Bối trơ mắt nhìn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ha-mo-sanh-tieu-bao-boi/2283668/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.